Câu chuyện về người cha và cái công tắc thông minh.


Tôi – một người đàn ông bước qua tuổi 40 và sống trong căn nhà 4 tầng lầu, có thói quen hơi… cẩn thận quá đà. Tối nào cũng vậy, sau khi con cái đã yên giấc, vợ đã chui vào chăn xem phim Hàn, tôi bắt đầu hành trình “kiểm tra ánh sáng” xuyên tầng. Từ sân thượng xuống đến tầng trệt, tôi đi từng phòng, tắt từng bóng đèn.

Có hôm quên tắt đèn nhà tắm tầng ba, sáng hôm sau vợ tôi bước ra bĩu môi:
– Đêm qua đèn ở tầng 3 sáng cả đêm.
Tôi nuốt nước bọt, gãi đầu cười trừ, trong lòng thầm chửi cái công tắc nằm sau cánh cửa chỗ gió lùa.

Thật ra, tôi từng nghĩ việc kiểm tra thiết bị điện trong nhà là chuyện nhỏ, đàn ông phải làm, giống như uống cà phê đen không đường hay sửa vòi nước chảy rỉ. Nhưng khi số bậc cầu thang tôi bước mỗi đêm đủ để leo núi Bà Đen, tôi bắt đầu cảm thấy… sai sai.

Đỉnh điểm là hôm trời mưa. Tôi trượt bậc ở tầng hai vì không kịp bật đèn. Ngã cái “bụp”, cằm đập vào đầu gối – theo đúng nghĩa đen. Vợ tôi mở cửa ra nhìn, chưa kịp hỏi han đã quát:
– Anh lại quên bật đèn hả?
Tôi vừa đau vừa tủi, nằm thở như cá mắc cạn.

Tối đó, khi ngồi bôi dầu xanh, tôi quyết định: “Đủ rồi. Phải có giải pháp cho vấn đề này.

Tôi lục tìm trên mạng, đọc ngấu nghiến những thứ trước giờ tưởng chỉ có dân công nghệ mới hiểu. Và tôi phát hiện ra công tắc thông minh DIY

“Gắn là xài – không cần đục tường, không cần đi lại dây điện”

Cái hay là công tắc thông minh loại này không cần đục đẽo tường nhà – điều tối kỵ với người đã bỏ cả đống tiền sơn sửa nội thất như tôi. Lắp vào ổ cũ, kết nối WiFi, tải app về là điều khiển được tất cả đèn trong nhà bằng điện thoại.

Giờ thì tôi nằm trên giường cũng có thể tắt đèn tầng trệt. Vợ tôi giờ chẳng còn than vãn chuyện đèn cháy cả đêm. Còn tôi? Tôi đã giã từ những đêm “leo núi cầu thang” trong im lặng.

Có hôm đi chơi Vũng Tàu, giữa lúc đang ăn hải sản, con tôi hớt hải:
– Ba! Ba quên tắt đèn phòng học!
Tôi rút điện thoại ra, bấm một cái: “Tắt rồi con ạ.”
Vợ tôi nhìn tôi bằng ánh mắt y như hồi mới cưới: ngưỡng mộ, cộng chút ghen tỵ.

Thậm chí, tôi còn lập sẵn lịch tắt đèn sau 10 giờ tối – đứa nào lén lên chơi điện thoại là biết liền. Nhà vừa tiết kiệm điện, vừa an toàn, lại hiện đại đúng nghĩa.

Giờ mỗi lần có khách tới chơi, tôi vẫn hay khoe một cách tự nhiên:
– Ở nhà tôi á, đèn tự bật tắt, không cần mó tay vô công tắc.
Bạn tôi tròn mắt:
– Ghê thiệt, như phim viễn tưởng luôn!
Tôi cười tỉnh bơ:
– Ờ, mà lắp dễ lắm, DIY mà.

Cuộc sống đơn giản, tiện nghi – bắt đầu từ một cú chạm.

Nếu bạn cũng từng mỏi gối vì đi tắt đèn mỗi đêm như tôi, hãy thử một lần làm điều “thông minh” cho chính mình – bắt đầu từ cái công tắc nho nhỏ ấy.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

5 + 9 =